Tôi là Trúc, tôi đang chập chững xây những viên gạch đầu tiên cho Quảng Nam Farm này.
Tôi sinh ra và lớn lên tại Quảng Nam, nơi có những địa danh rất nổi tiếng như Hội An, Thánh địa Mỹ Sơn…đã đi vào nỗi nhớ của bao nhiêu là lữ khách, hao tốn bao nhiêu là giấy mực của các Thi sĩ.
Tuổi thơ êm đềm trôi qua ở một huyện miền trung du, nơi đó thật nhỏ bé so với những cơn giông bão hung tợn từ biển Đông tràn vào, nhưng nhờ có núi non giang tay bảo bọc nên Mẹ thiên nhiên cũng phải kiêng dè vài ba phần.
Sau này lớn lên, tiếp bước lớp anh chị đi trước vào Sài Gòn học tập và sinh sống. Áp lực từ cuộc sống hối hả, sau những đêm dài thức khuya chạy deadline, dậy sớm, thi thoảng là những cuộc vui quá chén cùng bạn bè khiến tôi mắc bệnh đau bao tử.
Nội soi, thuốc Tây gần nữa năm kết hợp với tập thể dục, ăn uống điều độ, cố gắng giữ tinh thần thoải mái mới đỡ được một phần…Cho đến khi có nhiều người thân, trong đó có Má tôi mách nước (trước đó Tôi đã biết nhưng chưa có động lực dùng thử) là thử dùng mật ong rừng với tinh nghệ, đặc biệt những thứ đó đều là do người ở quê Tôi cung cấp.
Phần vì bệnh tình cũng không phức tạp hơn do đã chữa thuốc Tây, phần vì tò mò tại vì nào giờ chưa nghe quê mình có mật ong rừng các thứ nên Tôi quyết định dùng thử.
Sau một thời gian đủ lâu, kiên trì sử dụng hai thứ đó vào mỗi sáng, không những hệ tiêu hóa được cải thiện rõ mà sức đề kháng cũng tốt hơn dần.
Trong khoảng thời gian đó, Tôi thường xuyên tìm hiểu và bị cuốn hút về dược liệu, địa lý, tự nhiên ở vùng rừng núi Quảng Nam quê tôi…những điều sâu xa và thú vị mà ngay từ lúc còn ở đó, Tôi đã vô tình không biết tới.
Không những có nhiều sản vật tự nhiên tốt cho sức khỏe, mà còn có nhiều những trải nghiệm hay ho về văn hóa, con người…mà tôi muốn mang lên đây để chia sẻ cùng với nhiều người khác.
Không biết được là Tôi xây lên cao được bao nhiêu, hay cũng có thể là “chưa kịp huy hoàng đã vội dập tắt” :D…nhưng những điều đó không quan trọng bằng việc Tôi có thể chia sẻ những điều, những thứ tuyệt vời của Quê hương Tôi đến với nhiều người..điều đó khiến Tôi gần gũi hơn, hiểu nhiều hơn về quê hương của mình.